Tròn 1 năm sau thảm kịch Chapecoense: Nỗi buồn của những người ở lại

Ngày 28/11/2017, tròn 1 năm xảy ra tai nạn máy bay lấy đi sinh mạng các thành viên CLB Chapecoense. Đội bóng ấy giờ đang hồi sinh, nhưng đâu đó vẫn còn nỗi buồn người ở lại.

Fabiene Belle ngã quỵ xuống sàn nhà khi nghe tin chồng cô qua đời vì tai nạn máy bay với đội Chapecoense. Một ngày sau, bà góa này lủi thủi đến bưu điện nhận chiếc vali của chồng. Lại một lần nữa, Belle rơi xuống vực thẳm cuộc đời, như cảm giác chiếc máy bay xấu số rơi tự do.

“Tôi có cảm giác từng mảnh thi thể của chồng mình được gửi về đây”, Belle nghẹn ngào. Chồng của cựu giáo viên 47 tuổi là Cezinha, một nhà vật lý trị liệu cho CLB Chapecoense.

Nỗi buồn mất đi người thân vẫn chưa nguôi ngoai với vợ các thành viên CLB Chapecoense.

Đó là ngày đen tối của một năm trước, Chapecoense tạo nên kỳ tích khi lọt đến chung kết Copa Sundamericana. Họ lên đường sang Colombia để tham dự trận đấu cuối cùng, nhưng chuyến bay của LaMia mang số hiệu 2933 không bao giờ hoàn tất cuộc hành trình.

Trên bầu trời Medellin, LaMia 2933 rơi xuống, lấy đi sinh mạng 71 trong tổng số 77 hành khách có mặt trên chuyến bay. 19 cầu thủ, 14 người của ban huấn luyện, 9 nhân viên quản lý và 20 phóng viên vĩnh viễn ra đi khi đang mang sứ mệnh lịch sử của đội bóng. Họ biến mất đột ngột, để lại nỗi đau không kịp chuẩn bị trước của những người ở lại.

Ngay sau thảm họa, Chapecoense nhận được sự giúp đỡ của rất nhiều tổ chức trên thế giới. Nhiều CLB dành sự tiếc thương đến những người xấu số vào tháng 8 năm nay. FC Barcelona cũng tổ chức một trận đấu từ thiện với các cầu thủ Chapecoense.

Nhưng có một nghịch lý những người sống sót cảm thấy bị bỏ rơi trong khi CLB được phục hồi và trở lại với con đường chiến thắng. “CLB dần trở lại, họ nhận được tất cả sự giúp đỡ cần thiết. Sự bi đát và mất mát của họ được lan truyền rộng rãi, nhưng cuộc sống của những người còn lại bị đẩy sang một bên”, Belle chia sẻ.

Thảm kịch Chapecoense còn lâu mới phai nhạt trong ký ức người dân Brazil.

Belle cùng với Mara Paiva, góa phụ của cựu cầu thủ và BLV Mario Sergio Pontes de Paiva, đã thành lập Hiệp hội những người thân và bạn bè của các nạn nhân của chuyến bay định mệnh. Họ liên hệ với báo chí để đòi bồi thường.

“Bi kịch không chỉ thuộc về Chapecoense, mà còn còn liên lụy tới những gia đình”, Paiva nói khi đang kêu gọi sự ủng hộ đến các nhân viên xấu số trên chuyến bay.

Paiva, 51 tuổi, trải qua 12 tháng để cố gắng tìm lại ý nghĩa cuộc sống, cuối cùng quyết định phải đấu tranh để tìm người có trách nhiệm sau vụ tai nạn. Cô từ chối khoản thanh toán 200.000 USD từ bảo hiểm của hãng LaMia vì điều kiện không được khiếu nại trong tương lai.

Các cuộc điều tra vẫn đang diễn ra ở Bolivia và Colombia, do đó Paiva có lí do để cho rằng còn quá sớm để kết thúc vụ việc ở đây. Paiva quả quyết: “Chúng tôi muốn mọi thứ thật rõ ràng, để cho những sự thờ ơ, thiếu quan tâm này không được tái diễn nữa. Mọi người đều biết hãng hàng không có tiếng xấu và tình hình tài chính của họ cũng rất tệ.”

Vẫn có những khu vực được dành tưởng nhớ những thành viên xấu số của CLB Chapecoense.

Trong khi các cuộc điều tra vẫn tiếp diễn, Chapecoense thành lập các nhóm người để đối thoại và tìm giải pháp. Phát ngôn viên Fernando Mattos cho biết: “Ngay từ đầu, Chapecoense cố gắng giúp đỡ các gia đình. Nhưng CLB đang xây dựng lại, đồng thời cũng tái cơ hành chính”.

Mattos nhấn mạnh rằng chủ tịch CLB và những thành viên ban lãnh đạo Chapecoense cũng mất trong cùng chuyến bay đó.

Gần đây, CLB thông báo trợ giúp 8.600 USD mỗi tháng cho Rosangela Loureiro, một thành viên của hiệp hội nạn nhân, để đóng tiền học phí. Cô là vợ của tiền vệ Cleber Santana, cho rằng CLB Chapecoense “thiếu sự tôn trọng”.

Rosangela Loureiro và chồng đã tính đến kế hoạch sau bóng đá nhưng giờ đây không còn nữa. Loureiro nói: “Có những người đang gặp khó khăn về tài chính ngay lúc này, nhất là những ai đang mới bắt đầu sự nghiệp. Họ là những người sống lay lắt qua ngày mà không thể nghĩ nhiều về tương lai”.

Loureiro đã chuyển đến Recife, vùng Đông Bắc Brazil cùng với 2 con trai, những người cũng muốn trở thành cầu thủ bóng đá. Gia đình cô và những góa phụ khác đang rất cần những sự trợ giúp đáng có để hướng tới tương lai còn rất nhiều khó khăn trước mắt.

Bài liên quan