Cơn đau đầu tồi tệ nhất của HLV Mourinho trong hơn 1 tháng qua, cuối cùng cũng được chữa trị. Đó là làm thế nào để kết hợp hai mảnh ghép hoàn hảo Alexis Sanchez và Paul Pogba vào một đội hình…
Có Alexis Sanchez thì không Paul Pogba, cũng không nốt Anthony Martial. Đó từng là thực trạng của MU trong những ngày đầu tháng 2. HLV Jose Mourinho không tài nào sắp xếp những cầu thủ ngôi sao có cùng thiên hướng vào trong một đội hình.
Đầu tiên, ở trận đấu với Tottenham, “Người đặc biệt” ném Martial sang cánh phải, trao cánh trái sở trường cho Sanchez. Phương án ấy hoàn toàn phá sản, do Martial là cầu thủ thuộc dạng “một kèo”, chỉ thực sự chơi tốt ở biên trái. Hệ quả là MU thua bạc nhược ở Wembley.
Khi vấn đề của Martial còn chưa được giải quyết, Mourinho phải đối mặt với cơn đau đầu còn lớn hơn thế. Paul Pogba, cầu thủ đóng vai trò quan trọng bậc nhất trong lối chơi mà “Người đặc biệt” xây dựng, bất mãn ra mặt với Alexis Sanchez khi cả hai “giẫm chân” nhau. Lối chơi của tân binh người Chile di chuyển rộng, hút quá nhiều bóng khiến cho đất diễn của Pogba trở nên bó hẹp. Thêm một thất bại nữa đến với “Quỷ đỏ”, lần này là trước Newcastle, phần nào đó là trận hòa khó nhọc trước Sevilla ở lượt đi vòng knock-out Champions League.
Cũng vì không biết tích hợp Pogba và Sanchez ra sao, HLV Mourinho đi đến một quyết định táo bạo. Đó là ném kẻ bất mãn Paul Pogba lên ghế dự bị, thậm chí còn loại bỏ tiền vệ đắt giá nhất lịch sử giải Ngoại hạng Anh ở trận đấu với Huddersfield tại FA Cup.
Nhưng HLV Jose Mourinho biết rằng, nếu không mau chóng giải quyết triệt để vấn đề Pogba – Sanchez, MU sẽ đối diện với muôn vàn rủi ro trong giai đoạn quyết định của mùa giải. Nếu như thất bại ở đại chiến với Tottenham đầu tháng 2 là nút thắt trong cuộc khủng hoảng Paul Pogba, thì đại chiến MU – Chelsea là nơi Mourinho tháo gỡ điểm thắt nút ấy một cách hoàn hảo.
Cho dù Sanchez và Pogba không trực tiếp để lại dấu ấn, không ghi bàn hay kiến tạo trong chiến thắng trước Chelsea, nhưng tầm ảnh hưởng của bộ đôi ngôi sao này lên lối chơi của MU là rất rõ ràng. Cả hai đều có những vai trò rất riêng, kết hợp với nhau một cách nhuần nhuyễn để mang về sự hiệu quả chung. Nếu coi Sanchez là buồng phổi với những bước chạy không ngừng nghỉ trên khắp mặt sân Old Trafford, thì Pogba là trái tim trong những đường lên bóng của “Quỷ đỏ”.
Trong sơ đồ 4-3-3, Sanchez bắt đầu với vị trí lệch phải. Nhưng HLV Mourinho trao cho Alexis quyền di chuyển rộng khắp, theo đúng sở trường của bom tấn mùa đông. Và hơn nữa, với Mourinho, Sanchez đóng vai trò cực kỳ đa năng, vừa là “tiền vệ thứ tư” lại vừa là “cầu thủ tấn công thứ ba” của MU.
Nói về quyết định này, “Người đặc biệt” tiết lộ với Sky Sports: “Nhiệm vụ mà Alexis đã làm, là cầu thủ tấn công thứ ba nhưng đồng thời là tiền vệ thứ tư của đội bóng. Cậu ấy ngoài việc tham gia các tình huống tấn công, còn phải che chắn khu vực không gian phía trước Scott (McTominay). Tôi nghĩ tất cả đều đã nỗ lực hết sức mình, Alexis cũng vậy”.
Và HLV Mourinho đã chiến thắng trong canh bạc này. Sanchez với buồng phổi tưởng chừng không có giới hạn, đã giúp MU kiềm tỏa phần nào sức công phá của bộ đôi Hazard – Willian. Ngoại trừ bàn thắng phút 32 mang đậm dấu ấn sai lầm nơi hàng thủ MU, hai cầu thủ nguy hiểm nhất của Chelsea đã không hoạt động đủ hiệu quả như những gì HLV Conte kỳ vọng. Trong đó, Eden Hazard hoàn toàn bị bóp nghẹt bởi trong hiệp 2 bởi sự năng nổ của Sanchez, khiến cho HLV Conte phải rút Hazard để thay thế bằng Pedro.
Martial để lại dấu ấn bằng pha kiến tạo, Pogba và Sanchez hòa hợp trong một đội hình còn Lukaku nhờ vào sự hiệu quả của các vệ tinh xung quanh, có bàn thắng đầu tiên trong cuộc đối đầu với Big Six. Đó có lẽ là tất cả những gì các manucian kỳ vọng vào đội quân của HLV Jose Mourinho vào lúc này.