Thất bại trên Old Trafford là nỗi đau của Man United. Đoàn quân của HLV Mourinho sẽ phải đứng dậy. Và họ sẽ đứng dậy, bởi vẫn còn đó những cầu thủ như Ander Herrera.
1. Nếu như Lukaku là trung tâm của mọi lời chỉ trích từ những người yêu mến Quỷ đỏ, nhưng cũng nhận được rất nhiều “lời cảm ơn” từ nửa xanh thành phố Manchester, thì có một nhân vật khác phải nhận mọi lời ca thán từ cả hai phe – Ander Herrera.
Những cổ động viên của Man City không tiếc lời thóa mạ lẫn hả hê trước chiếc thẻ vàng được dành cho tiền vệ người Tây Ban Nha sau pha “ngã nhào” trong vòng cấm ở tình huống tranh chấp bóng với Otamendi. Không có quả penalty nào, và trọng tài Michael Oliver thậm chí còn “tặng” Herrera một chiếc thẻ vàng vì lỗi ăn vạ.
Song ở phía bên kia, cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải năm ngoái của Man United còn phải nhận đủ lời chỉ trích từ cổ động viên nhà. Lý do được đưa ra là màn trình diễn cực kỳ nghèo nàn của tiền vệ này, nhất là ở hiệp thi đấu đầu tiên. Cũng dễ hiểu, bởi trên Old Trafford, với sự thiếu vắng Pogba, người ta muốn được thấy một Herrera “bắt chết” Kevin de Bruyne như từng “bỏ túi” Hazard ở mùa giải năm ngoái.
Nhưng diễn biến trận đấu lại nói điều ngược lại, vai trò năng nổ, đeo bám lại dành cho Jesse Lingard, chứ chẳng phải Ander Herrera. Người ta không thấy cầu thủ đá cặp tiền vệ trung tâm với Matic ở các điểm nóng, bởi đơn giản, Herrera đóng một vai trò khác, không nổi bật nhưng cực kỳ quan trọng trong toan tính của HLV Mourinho.
Những con số không biết nói dối, và những con số nói rằng số lần chạm bóng của Herrera trong trận đấu này chỉ thua có hai hậu vệ cánh là Ashley Young và Valencia (tất nhiên là chỉ mình bên phía Man United), và tỷ lệ chuyền bóng thành công của anh lên đến xấp xỉ 80%, cùng 10 pha tắc bóng.
Trước một hàng tấn công với cực kỳ nhiều những cầu thủ khéo léo và ăn ý như của Man City, cả Mourinho lẫn Herrera đều hiểu rằng nếu chỉ bắt chết mình Kevin de Bruyne là tự sát, và nhiệm vụ của Herrera quan trọng hơn nhiều: đón lõng, chủ động phòng ngự từ xa, làm chậm nhịp tấn công của đối phương ngay từ khoảng cách ngoài 30m tính từ khung thành của David de Gea.
Và thực tế trên sân cho thấy suốt hiệp thi đấu đầu tiên, Herrera và các đồng đội làm cực kỳ tốt điều này. Ngoại trừ pha đánh đầu phá bóng hụt của Ashley Young để Leroy Sane có cơ hội tung cú sút khiến David de Gea phải trổ tài, những pha công thành của Man City hoàn toàn vô hại.
Để so sánh, nếu trận đấu trước với Arsenal, vòng cấm địa của Man United bị quần nát với những pha đan lát kỹ thuật vào “tận mặt” David de Gea, thì ở trận đấu này, vòng cấm địa của Man United “kín như bưng”, và cơ hội ra chân kết thúc của các cầu thủ Man City là hầu như không có.
2. Xét cho kỹ thì những toan tính của Mourinho ở trận đấu này là trên tài Pep Guardiola một bậc, và nhà cầm quân người Bồ Đào Nha đã suýt nữa thành công nếu không có sự cố đen đủi mang tên Lukaku. Xin được nhấn mạnh, nhận định trên chỉ nằm lại ở trận derby Manchester, còn ở cuộc chiến rộng lớn hơn mang lên Premier League, Mourinho đã thua ngay từ khi nó còn chưa bắt đầu.
Nói chính xác hơn, Mourinho thua ngay từ khi đặt chân đến Old Trafford. Trong khi Pep Guardiola cặm cụi “khuân” về từng phần động cơ, từng chiếc bánh răng cho “cỗ máy” đang “hủy diệt” cả Premier League của mình, thì Mourinho chỉ chăm chú vào việc làm sao cho “cỗ máy” của mình hào nhoáng hơn, đẹp đẽ hơn.
Và khi bước vào trận derby Manchester, sự chênh lệch giữa họ trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Kể cả có Pogba, Man United cũng chẳng thể so sánh được với đoàn quân của Pep Guardiola, nhưng đấy cũng là lúc Mourinho cần đến tinh thần, sự quái kiệt của những cựu binh dạn dày kinh nghiệm như Ander Herrera.
Nếu như Lukaku ghi bàn, thay vì sút bóng trúng mặt thủ thành Ederson, nếu như cú ra chân sút bồi căng như kẻ chỉ của Mata đưa bóng tung lưới thay vì trúng ngực thủ thành người Brazil, người ta đã nói khác về Man United, về Mourinho, về Lukaku, và cả về Ander Herrera sau khi trận đấu kết thúc.
Bởi khi thế trận tưởng như đã an bài với bàn thắng nâng tỷ số lên 2-1 ở ngay đầu hiệp 2, chính Herrera mới là người phá vỡ sự chặt chẽ của Man City, bằng liên tiếp 2 pha va chạm quyết liệt và chịu đau để Man United kiếm được 2 pha đá phạt giữa sân. Dĩ nhiên là hai cú đá phạt ấy chẳng thể làm khó nổi đối phương, nhưng nó tác động mạnh đến tinh thần các cầu thủ Man City, khiến họ vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
Sự xông xáo, máu lửa đậm chất ăn thua của Herrera đẩy nhịp độ trận đấu lên đến mức ăn thua, vượt ra ngoài sự toan tính, mở ra cơ hội cho Man United, bắt đầu bằng cú sút căng như kẻ chỉ của Rashford, và suýt nữa kết thúc bằng bàn gỡ hòa 2-2 xuất phát từ cú căng ngang của Martial, ở giữa đấy là cú ngã trong vòng cấm của chính tiền đạo người Tây Ban Nha này.
Sau tất cả, điều quan tâm nhất lúc này của Herrera không phải là nỗi buồn thua trận hay sự chỉ trích hướng về mình: “Đây đã là thẻ vàng thứ tư, và nó là vấn đề lớn bởi tôi muốn chơi tất cả mọi trận đấu mùa này”. Đơn giản, nhưng đầy quyết tâm, Ander Herrera là thế.