Ra sân bay đón con, nhìn các phụ huynh khác mang hoa rực rỡ, lòng bà Hà – mẹ cầu thủ Xuân Mạnh, không khỏi hoang mang. Sợ con tủi thân, bà vội vàng mua một bức ảnh HLV Park để làm quà tặng con sau thời gian dài xa cách. Cuộc gặp ngắn ngủi chỉ trong vài phút nhưng nước mắt họ chảy dài…
Ra đón cầu thủ Phạm Xuân Mạnh ở sân bay là mẹ anh, bà Phan Thị Hà (SN 1966), ở xã Minh Thành, Yên Thành, Nghệ An. Là người phụ nữ sinh ra ở miền quê nghèo, bà chưa từng bước chân ra khỏi lũy tre làng.
Khi Xuân Mạnh trúng tuyển vào CLB bóng đá Sông Lam Nghệ An, bà mới từ quê xuống thành phố Vinh đưa con đi nhập học. “Đó là lần đầu tiên tôi ra khỏi làng”, bà nói.
“Cả đời tôi chưa bao giờ đi đâu ra khỏi mảnh đất quê nhà (Nghệ An) nên lần vừa rồi ra Hà Nội đón con trai, người nhà của chúng tôi rất lo lắng“, bà chia sẻ thêm.
Họ sợ bà bị lạc nên giờ phút truyền hình phát trực tiếp cảnh đón các cầu thủ ở sân bay, người nhà và họ hàng chen chúc quanh chiếc ti vi mới của nhà bà Hà để tìm “mẹ thằng Mạnh”. Nhưng truyền thông nhắc đến nhiều tên tuổi khác, hình ảnh về cầu thủ Xuân Mạnh và mẹ khá hiếm hoi.
Dù thời điểm đó đã qua mấy hôm nhưng lòng người phụ nữ này vẫn chưa thôi day dứt. Bà Hà kể: “Lần đầu đi đón người nhà ở sân bay tôi không biết là phải chuẩn bị hoa cho con. Thú thật trước ngày Mạnh và các cầu thủ U23 về nước, nhà tôi làm mấy mâm cơm mời bà con, làng xóm.
Sau đó người này người kia đến chúc mừng, chia vui khiến vợ chồng bận rộn không chuẩn bị được gì. Thành ra đến sân bay tôi không có bó hoa nào. Nhìn thấy bố mẹ của các cầu thủ khác ôm hoa rực rỡ, tôi nóng ruột vô cùng. Sợ con tủi thân, tôi chạy tìm khắp sân bay nhưng không chỗ nào bán hoa…”.
Cuối cùng tại sân bay Nội Bài, bà Hà thấy họ bán rất nhiều bức ảnh các cầu thủ và HLV Park Hang Seo với giá 5 hoặc 10 nghìn đồng/bức, bà nảy ra một ý định. Bà chọn mua bức ảnh vị HLV với giá 10 nghìn đồng để làm quà tặng con trai.
“Tôi tặng con bức ảnh người thầy của mình với mục đích như một lời nhắc nhở con về truyền thống tôn sư trọng đạo”, bà nói.
Bà chia sẻ, giờ phút chờ đợi con ở sân bay rất hồi hộp. “Thú thật là lâu rồi không gặp con, tôi rất nhớ nó. Tôi chỉ có máy điện thoại “cục gạch” nhưng cũng hiếm hoi lắm mới có được cuộc nói chuyện qua điện thoại để con tập trung thi đấu. Các tin tức trên mạng tôi cũng không biết cách để xem”, bà Hà trải lòng.
Nhìn thấy chiếc máy bay dần hạ cánh, nước mắt bà trào ra. Từ sau cánh cửa, bà lập cập cầm món quà tặng trên tay hòa theo dòng người ra đón con. Con bước qua cửa, hai mẹ con ôm lấy nhau.
"Thông tin trên đây chỉ để tham khảo nó là những dữ liệu, sự kiện, hoặc ý kiến được cung cấp để hỗ trợ việc nghiên cứu, học tập, và đưa ra quyết định. Tuy nhiên, thông tin này chỉ mang tính chất tham khảo và không nên được coi là chính thức hay quyết định cuối cùng trong bất kỳ hoạt động nào."