Ngay sau trận thua U23 Uzbekistan, dù đang bị cảm, HLV Park Hang-seo vẫn dành thời gian trả lời khá kĩ một tờ báo nổi tiếng của Hàn Quốc.
PV: Thật không may, U23 Việt Nam đã thua U23 Uzbekistan trong trận chung kết!
HLV Park Hang-seo: Tôi bị cảm, các bạn có nghe rõ không. Giọng tôi khó nghe quá (cuộc phỏng vấn diễn ra vào sáng 28/1). Thực tế thì chúng tôi đã chơi tốt 119 phút. Tôi thật sự xin lỗi. Nhưng tôi nghĩ thời tiết xấu cũng ảnh hưởng nhiều.
Trên facebook cá nhân, nữ ca sĩ Hari Won cũng chia sẻ một phần bài phỏng vấn này và nhận được phản hồi rất tích cực của NHM Việt Nam.
Việt Nam không nổi tiếng về bóng đá, nhưng ông thấy cầu thủ của họ có những ưu điểm gì?
Họ rất chăm chỉ, nhanh nhẹn và bền bỉ. Tất nhiên, so với cầu thủ Hàn Quốc thì họ nhỏ con hơn. Nhưng thể lực thì họ không thua đâu nên tôi đã yêu cầu đổi thực đơn để phát huy điều đó.
Chuyện đổi thực đơn là như thế nào?
So với những gì tôi nghĩ thì họ khá hơn, nhưng so với cầu thủ Hàn Quốc thì vẫn còn kém hơn một chút. Cần phải biết, cầu thủ có đá hơn 70 phút được không thì quyết định rất nhiều ở thực đơn.
Vì thế, tôi đã yêu cầu VFF phải có thực đơn chi tiết cho đội trong một tháng. Họ nói rằng trước đây chưa từng có chuyện như thế. Cầu thủ cứ ăn phở, thịt rán thôi… Vì vậy tôi đã yêu cầu bổ sung salad cá hồi, bò bít tết, và thường xuyên có các món đặc biệt khác ngoài thực đơn phổ thông.
Vậy ngoài thay đổi thực đơn thì ông còn yêu cầu gì khác không?
Lúc đầu tôi có yêu cầu ở khách sạn 4 sao và tập huấn tại nước ngoài nhưng tốn kém quá… Như thế dễ vượt khung chi… Vì thế tôi nói với VFF, dù tất cả các yêu cầu khác của tôi không được chấp nhận, thì cũng phải làm một điều là duy trì thực đơn ăn uống như tại khách sạn cao cấp.
Tôi cũng nhấn mạnh rằng nếu các tuyển thủ muốn ăn gì thì phải để họ được ăn. Rất may là tôi đã nhận được sự ủng hộ.
Thông thường thì thực đơn cũng liên quan tới văn hóa nữa. Vậy các cầu thủ Việt Nam có phản ứng gì không?
Khi mọi người tập trung, tôi đã công bố về thực đơn và giải thích cặn kẽ và chẳng ai phản đối cả… họ còn vui là khác vì được ăn bò bít tết và nhiều món khác lạ nữa. Các em ở đội U23 Việt Nam nói ăn rất ngon miệng nên rất thích.
Trong số các nhà tài trợ có một hãng sữa, họ kiểm tra dinh dưỡng rất thường xuyên để bổ sung nếu thiếu. Tôi nghe nói rằng trước đây chưa từng được như vậy.
Tôi nghe nói các cầu thủ bị cấm dùng điện thoại?
Tôi đã dặn là khi ăn thì tuyệt đối không được cầm theo điện thoại. Khi đến đây tôi cảm thấy giữa các cầu thủ hơi thiếu gắn kết. Ví dụ tại Hàn Quốc, khi tập luyện xong thì phải cùng nhau dọn dẹp chỗ tập, đội trưởng sẽ ra động viên mọi người chăm chỉ và ngồi lại bàn luận với nhau về buổi tập, có gì tốt và chưa tốt.
Tại Việt Nam thì hơi thiếu điều đó. Các em tập xong thì chào nhau rồi đi về phòng. Vì thế tôi nhắc các em phải chia sẻ nhiều hơn, không chỉ trong bóng đá mà còn trong cuộc sống… Vậy mới có thể đồng tâm, có tình cảm thân thiết mới có thể phát huy hết khả năng trong thi đấu.
Mà muốn như vậy, lúc ăn cơm phải nói chuyện với nhau, không được dùng điện thoại. Tôi đã viết những điều đó và thông báo cho mọi người. Nếu ai làm sai sẽ bị phạt tiền.
Thông thường khi các cầu thủ chính đang thi đấu trên sân, các cầu thủ dự bị sẽ không tập trung như khi họ được đá. Vì thế tôi bắt các em phải thật tập trung, như thể mình đang đá vậy. Có như vậy thì sự tập trung của họ mới luôn cao được.
Thế những điều ông yêu cầu đó, họ có làm tốt không?
Họ làm tốt hơn tôi suy nghĩ rất nhiều. Họ rất ngoan. Đôi khi chính tôi đưa ra luật mà lại quên đấy. Tôi cầm theo điện thoại và dĩ nhiên là bị phạt (cười lớn). Tôi có dặn khi di chuyển bằng xe bus có thể cầm điện thoại nhưng không được nói chuyện điện thoại. Vì trước khi thi đấu rất cần sự tập trung, nói chuyện điện thoại sẽ bị phân tâm.
Đã có những sự bùng nổ ở Việt Nam, còn với đội U23 thì có tổ chức gì sau trận Chung kết không?
Chúng tôi đã có một bữa ăn đơn giản ở khách sạn thôi, tôi thì uống thêm bia. Đại sứ quán Việt Nam và NHM có qua chào hỏi. Các cầu thủ vẫn còn trẻ, vì thế tôi giới hạn họ một chút. Cho đến bây giờ, tôi cảm thấy mọi thứ thật tốt vì chúng tôi là Á quân.
Rồi sẽ có nhiều sự thay đổi, ví dụ các cầu thủ sẽ nổi tiếng hơn này. Nhưng những thứ đó rồi sẽ qua thôi và nếu chúng ta không biết kiểm soát tốt, chúng ta sẽ không thể có những vinh quang lớn hơn trong tương lai.
Đúng là họ mới ở lứa U23 thật.
Tôi từng cùng Hàn Quốc đứng thứ Tư tại World Cup, nhưng rồi người hâm mộ cũng nhanh chóng quên điều ấy chỉ một năm sau đó. Không sao cả, tôi hiểu điều ấy. Vì thế các cầu thủ cần khiêm nhường và không được để mất quyết tâm.
Lúc này thì ông thật sự nổi tiếng lắm đấy!
(Cười lớn) Tôi chẳng rõ đâu. Khi tôi tới Trung Quốc, tôi đến bằng máy bay dân dụng, còn khi tôi về, được đổi sang chuyên cơ, về thẳng Hà Nội, được dùng trà với Phó thủ tướng, nhận huân chương và bằng khen.
Đấy quả là một vinh dự, nhưng cũng là áp lực đấy chứ?
Ở Việt Nam, có 90% người dân yêu thích bóng đá. Đấy cũng là môn chuyên nghiệp duy nhất, đôi khi giống như tôn giáo vậy. Tôi vui vì đã làm tốt ở giải này, nhưng tôi tự hỏi nếu người Việt Nam đặt thêm kỳ vọng thì sao? Đấy là một mặt khác của vấn đề. Nhưng đó cũng là số mệnh đặt lên vai những người bị đặt kỳ vọng.
Ở Hàn Quốc, ông được gọi là Hiddink của Việt Nam đấy.
Đừng so sánh như vậy. Tôi nghĩ cả về khả năng và sự nghiệp, tôi không thể so sánh với ông ấy.
Tôi nghĩ làm trợ lý cho ông Hiddink có nhiều tác dụng với ông, khi trở thành một HLV ở nước ngoài?
Chuẩn 100%. Hiddink là HLV ngoại với chúng ta, thì tôi là HLV ngoại ở Việt Nam. Tôi đã từng lo lắng ghê lắm, về việc làm sao mình hòa hợp được với văn hóa ở Việt Nam.
Vậy chứ làm sao mà ông lại đến với bóng đá Việt Nam?
Tôi biết rằng Việt Nam cũng đang tìm kiếm người có thể đưa họ tới Olympic 2020 tại Tokyo. Họ cần một người có trình độ cao, có kinh nghiệm ở World Cup. Tôi cũng thấy rằng mình thích văn hóa châu Á, thích Hàn Quốc, Nhật
Bản vì vậy tự nhiên nghĩ mình có thể hiểu được cả con người ở ĐNÁ.
Tôi vẫn luôn quan tâm tới bóng đá Việt Nam, Thái Lan vì vậy muốn thử làm được tại đó. Bởi vậy, thông qua đại diện của mình, tôi đã tìm cách liên hệ.
Ông có thường xuyên đưa ra những lời khuyên cho các cầu thủ của mình?
Cần phải nói rằng, tôi yêu cầu cao về rèn luyện với các cầu thủ kể cả ĐTQG. Tôi từng cho họ kiểm tra cơ bắp, độ bền và phổi. Đó là những dữ liệu quan trọng. Tôi không muốn thay đổi thói quen khi lên tập trung ĐTQG, tôi muốn tạo nên một văn hóa thống nhất từ đội trẻ tới đội lớn.