Phản ứng của Jose Mourinho khi Manchester City đang băng băng về đích đã được nhiều người dự đoán.
“Người đặc biệt” muốn Manchester United có nhiều tân binh hơn. Ông yêu cầu đội bóng, đặc biệt Phó chủ tịch Edward Woodward phải chi tiêu mạnh mẽ hơn để cạnh tranh với các đối thủ khác.
“Chúng tôi đang trong năm thứ hai xây dựng lại hình ảnh của một trong những CLB mạnh nhất thế giới. Man City mua một hậu vệ với giá của tiền đạo, vì vậy khi nói về CLB lớn, bạn phải nhìn vào lịch sử của CLB đó”, Mourinho phát biểu hôm 26/12.
Tiền bạc, sự khác biệt giữa Mourinho và Guardiola
Lời nói của Mourinho chẳng khác nào khẳng định đội bóng của ông sẽ đứng đầu bảng xếp hạng Premier League nếu được giới chủ vung tiền vào thị trường chuyển nhượng. Đó là một lập luận nghe khá xuôi tai. Song, thực tế cần được kiểm chứng.
Một CLB lớn với bề dày lịch sử như MU không thể dùng cách này để biện hộ.
Thực tế chỉ ra Mourinho đã tiêu rất nhiều tiền. Ông và MU bỏ ra khoảng 300 triệu bảng trong chưa đầy 2 năm đến Old Trafford. Nhà cầm quân 54 tuổi mang về Paul Pogba với mức giá kỷ lục thế giới khi đó là 89 triệu bảng. Ông chiêu mộ Romelu Lukaku từ Everton sau khi bỏ ra 75 triệu bảng.
Sáu cầu thủ được Mourinho mang về MU, mức giá của mỗi người đều trên 30 triệu bảng. Chỉ có Ibrahimovic gia nhập theo dạng chuyển nhượng tự do.
Victor Lindelof và Nemanja Matic là những người Mourinho cất công mang về CLB trong kỳ chuyển nhượng hè qua. Nếu ông còn không hài lòng với hai người này, thì ai có thể hài lòng với họ? Mourinho đã đưa họ về Old Trafford và chính ông phải là người huấn luyện họ.
Mặt khác, không ai nghĩ rằng Man City sẽ chi hơn 50 triệu bảng để mua Kyle Walker từ Tottenham Hotspur. Có thể chủ tịch Daniel Levy lại dùng mánh khóe để đội giá hậu vệ cánh phải người Anh lên rất cao so với thực tế, nhưng Man City chấp nhận một cách dứt khoát.
Đó là cách họ làm trên thị trường chuyển nhượng.
Đã có những ý kiến trái chiều khi Man City mua John Stones từ Everton với giá tương tự. Đa số cho rằng các CLB khác biết Man City cần người và mặc sức nâng giá. Nhưng dù sao, Man City chấp nhận rủi ro, và thật tốt khi Pep Guardiola giúp những bom tấn của CLB làm việc hiệu quả.
Man City sẵn sàng trả những khoản tiền khổng lồ cho Stones, Walker, Mendy và Leroy Sane, tuy nhiên Guardiola chắc chắn họ là những người mang lại nhiều giá trị cho CLB. Có một chút lãng phí với trường hợp của Bernardo Silva, song anh chàng này cũng sẵn sàng tạo ra điều đặc biệt.
Hãy nhìn vào sự khác nhau giữa những màn trình diễn của Ilkay Gundogan và Henrikh Mkhitaryan. Cả hai đều xuất thân từ Borussia Dortmund trước khi rời đi vào năm 2016, thời điểm Mkhitaryan chơi hiệu quả hơn. Nhưng hiện tại thì ngược lại.
Guardiola đang bỏ xa Mourinho về cách dạy học trò
Guardiola mang về những cầu thủ tài năng và khả năng thích ứng để phù hợp với những gì ông cần. Ông huấn luyện các ngôi sao ở điểm chính xác ông cần. Mourinho đôi khi muốn các cầu thủ tự tìm ra ưu điểm và tự phát huy chúng.
“Người đặc biệt” thừa nhận điều này mùa trước. Ông thích cầu thủ của mình tự đưa ra phương án tấn công. Lí do vì Mourinho đã xây dựng một hệ thống phòng ngự đủ mạnh để các cầu thủ trên hàng công có thể dựa vào đó phát huy.
Về mặt này, Mourinho không thể so với Guardiola. Một vài lần xem Man City thi đấu cũng đủ để thấy những ngôi sao của họ được giao nhiệm vụ rất cụ thể phải làm gì trên sân. Chính vì vậy, phương án tấn công luôn sẵn sàng từ bất kỳ điểm nào trên sân khi Man City đang có bóng.
Guardiola giúp các cầu thủ biết được phải làm gì để thi đấu tốt hơn. Minh chứng là những bước tiến đáng kể của Kevin De Bruyne, là cách David Silva chơi thong dong ở hàng tiền vệ, việc Sane và Raheem Sterling thi đấu như lên đồng.
Ngược lại, hãy nhìn sang hàng công của MU, bao nhiêu người đã phát triển vượt bậc kể từ khi Mourinho đến? Có lẽ Jesse Lingard là trường hợp ngoại lệ duy nhất.
Với Mourinho, điểm nhấn trong sự nghiệp HLV của ông không phải sự phát triển của các cầu thủ. Ông thích các ngôi sao thành danh và biến họ thành một tập thể có sức mạnh tinh thần cao độ. Đơn cử là Inter Milan năm 2010 với rất nhiều lão tướng nhưng lên ngôi Champions League. Tất cả nhờ vào sự đoàn kết cực độ.
Có thể kinh nghiệm thi đấu của các lão tướng là điều Mourinho ưa thích. Điều này lý giải vì sao ông lại mang Ibrahimovic về. Cũng có thể đây là nguyên nhân khiến Mourinho chuộng dùng Ashley Young ở vị trí hậu vệ trái hơn Luke Shaw.
Về tài năng ban đầu, Rashford và Martial rõ ràng không thua kém gì so với Sterling và Sane. Nhưng cặp đôi nào nhận được nhiều sự hướng dẫn tận tình và hiệu quả hơn, hãy nhìn vào màn trình diễn của họ trong thời gian qua sẽ có ngay câu trả lời.
Đây là khía cạnh Mourinho bị Guardiola bỏ lại rất xa. Pep chỉ ra rằng: tiền là cần thiết để mang về những cầu thủ thích hợp cho CLB, nhưng không đủ mạnh để tạo nên những điều thành công đáng ra nó phải có.
Quan trọng là sự định hướng cho các ngôi sao, tạo ra sự gắn kết tập thể. Điều đó cũng quan trọng như cách mà CLB chi hàng tấn tiền cho một ngôi sao.
Và điều này với Mourinho không bao giờ đúng, dù ông có tiêu thêm 300, 400 hay 500 triệu bảng nữa.
Theo Zing.vn