Có nhiều thứ có thể đi mượn, nhưng đến truyền thống mà cũng “cầm nhầm”, thì chỉ có bóng đá Việt Nam mới làm được. Đấy cũng là điều quyền chủ tịch Công Vinh đang làm với CLB của mình.
Sáng 28/1/2016, Ban chấp hành VFF đưa ra quyết định chấm dứt hợp đồng với HLV trưởng ĐTQG Miura. Với quyết định ấy, VFF phải chi trả hai tháng lương còn lại, cùng số tiền đền bù hợp đồng cho HLV người Nhật. Chỉ riêng 2 tháng lương đã là 34.000 USD (tương đương 756,5 triệu VND).
Tuy nhiên, dù bị sa thải trước thời hạn khá oan uổng, nhưng trong sự sửng sốt của khá nhiều người, HLV Toshiya Miura kiên quyết từ chối khoản tiền này. Không chỉ thế, HLV người Nhật cũng không hề kiện VFF vì kết thúc hợp đồng trước thời hạn.
Trong những lúc trà dư tửu hậu, không ít người “chê” ông Miura “dại”, nhưng nói chuyện với nhau một cách đàng hoàng, rất nhiều người hâm mộ Việt Nam, cũng như những người biết chuyện không khỏi khâm phục cách xử sự đầy mã thượng và “hơn cả chuyên nghiệp” của ông.
Các đây vài hôm, trên trang Facebook của mình, Công Vinh khoe bản thiết kế phòng truyền thống của CLB TP.HCM – đội bóng mà cựu cầu thủ này đang là quyền chủ tịch, với phần chú thích: “P/s: sẽ có tất cả các chiếc Cup lịch sử từ thời cảng SG đến giờ”. Không lâu sau đấy, đến loạt hình ảnh Công Vinh cùng Thủy Tiên chụp trong phòng truyền thống được dựng xong.
Ở đấy, bên cạnh chiếc cúp vô địch giải hạng Nhất 2016 mà CLB TP.HCM giành được là hàng loạt chiếc cúp của đội bóng Cảng Sài Gòn lừng lẫy một thời.
Sau phòng thay quần áo 5 sao, xe bus 5 sao cho đội bóng, WC tiêu chuẩn cho khán giả, đến tận tay xuống bán vé cho người hâm mộ, việc xây dựng phòng truyền thống của CLB là những nỗ lực rất đáng khen ngợi và trân trọng của vị quyền chủ tịch người xứ Nghệ này.
Tuy nhiên với những cổ động viên trung thành của đội bóng Cảng Sài Gòn thuở nào, có điều gì đó rất không đúng ở đây, khi đội bóng mà Công Vinh đang là quyền chủ tịch và Cảng Sài Gòn (sau này là Thép Miền Nam – Cảng Sài Gòn) của họ chẳng có tý “dây mơ rễ má” nào.
Theo chuyên gia bóng đá Đoàn Minh Xương thì: “Cái CLB TP.HCM ngày nay, với CLB Cảng Sài Gòn ngày xưa đúng là nó không có liên quan gì hết trơn á! Cảng Sài Gòn, sau đó đổi tên thành Thép Miền Nam – Cảng Sài Gòn năm 2009 có mua lại tên “CLB TP.HCM” từ bầu Hưng, và sau đó giải thể rồi.
Rồi sau đó, Sở Văn Hóa – Thể thao TP.HCM mới giao cho Trung tâm TDTT Thống Nhất thành lập một đội bóng từ lực lượng cầu thủ trẻ của TP.HCM, dưới sự bảo trợ của anh Trần Anh Tú, đá từ hạng Nhì năm 2012, lên hạng Nhất năm 2013, rồi lên chuyên nghiệp.
Đấy chính là CLB TP.HCM hiện nay. Về mặt lịch sử, thì CLB TP.HCM hiện nay – CLB mà Công Vinh đang làm quyền chủ tịch, không liên quan gì đến Cảng Sài Gòn hết”.
Nói cho gọn, là ngoài cái tên “CLB TP.HCM” mà Cảng Sài Gòn ngày xưa mang trên mình lúc giải thể, và đội bóng của Công Vinh hiện tại lấy khi “ra đời”, thì giữa hai đội bóng hoàn toàn không có điểm gì chung. Và dĩ nhiên câu chuyện Cảng Sài Gòn là tiền thân của CLB TP.HCM hiện tại là rất hoang đường.
Đây không phải là lần đầu tiên quyền chủ tịch Lê Công Vinh “nhầm” về truyền thống của đội bóng mà mình cầm. Ngay từ khi ra mắt, Công Vinh đã từng bị không ít cổ động viên “tuýt còi” vì phát ngôn sai về nguồn gốc CLB khi trả lời một tờ báo.
Để xây dựng được một phòng truyền thống lộng lẫy cho CLB, hẳn Công Vinh cũng hao tổn không ít công sức. Và để “sưu tập” đủ bộ danh hiệu của Cảng Sài Gòn xưa đặt vào phòng truyền thống của CLB mình, hẳn cựu danh thủ này không chỉ tốn công, mà còn tốn không ít mối quan hệ, bởi những chiếc cúp ấy hẳn không phải là đồ lạc xoong, để cứ có tiền là mua được.
Trong lúc trà dư tửu hậu, nhắc đến Công Vinh, người ta thỉnh thoảng vẫn “tặc lưỡi” rằng nếu Văn Quyến, Quốc Vượng không bị “dính đạn” hồi năm 2005, chưa chắc Công Vinh đã có được sự nghiệp lẫy lừng đến thế.
Nhưng với người viết, dù không có sự kiện ấy, Vinh cũng sẽ có được sự nghiệp đỉnh cao của mình, bởi anh có tố chất, và có một nghị lực, khát vọng hơn đa phần các cầu thủ Việt Nam khác.
Song khi được đặt lên chiếc ghế quyền chủ tịch CLB ngay sau khi treo giày giã từ nghiệp thi đấu, Công Vinh “chủ tịch” dường như khác nhiều so với một Công Vinh “cầu thủ”, mang hơi hướng showbiz nhiều hơn.
Cũng đúng thôi, đằng sau lưng Vinh là một doanh nghiệp không muốn “ra mặt”, nhưng sẽ chẳng bỏ tiền ra chỉ để “nuôi báo cô” đội bóng. Với Công Vinh, họ cần kết quả ngay, và ở đây là sự ủng hộ của người hâm mộ thành phố Hồ Chí Minh.
Có lẽ, áp lực từ đấy đã khiến Vinh “nhắm mắt làm liều” khi “nhận vơ” truyền thống của Cảng Sài Gòn, với tham vọng kéo được khán giả TP.HCM về với mình.
Công Vinh ạ, sân bóng khác sân khấu, và bóng đá khác với showbiz, nơi đôi khi người ta chỉ cần cái mác “con nuôi danh hài” là đã “có đủ số má” để chạy show.
Đành rằng, lấy được sự ủng hộ của người hâm mộ không dễ, nhưng nếu quyết tâm lôi kéo sự ủng hộ bằng truyền thống “cầm nhầm”, liệu ông quyền chủ tịch Công Vinh xác định sẽ đồng hành cùng CLB TP.HCM được mấy năm?
Chẳng nhẽ, cựu đội trưởng ĐTQG không học được của ông thầy người Nhật chút lòng tự trọng nào ư?