Lại một trận hòa 2-2 và lại những tiếng thở dài. M.U thực sự tuyệt vọng trong cuộc đua vô địch và đối mặt với nguy cơ bị Man City bỏ cách tới 16 điểm nếu đội đầu bảng thắng Newcastle.
Một tập thể sa sút
Lukaku tấn công thì như người mất hồn, lùi về phòng ngự thì không phá nổi bóng và loay hoay để cầu thủ Burnley sút tung lưới De Gea. Marcos Rojo đúng lúc đội nhà đang thiếu trung vệ thì lại phạm lỗi và bị phạt thẻ dẫn tới án treo giò ở trận gặp Southampton. Ibrahimovic chậm chạp, vô hại sau 7 tháng nghỉ đấu vì chấn thương đầu gối. Rashford quá khô cứng và kém sáng tạo.
Đó chỉ là vài nét chấm phá về một số cầu thủ M.U gây cảm giác chán ngán ngay tại Old Trafford trong cuộc đối đầu với Burnley. Thực tế, chỉ Paul Pogba, Ashley Young và Jesse Lingard đá còn có nét, có quyết tâm và thể hiện được ít nhiều sinh khí. Khi hầu như mọi vị trí trên sân đều chơi bế tắc, vật vờ, M.U hòa được Burnley thực tế đã là may mắn.
Khả năng di chuyển không bóng của cầu thủ chủ nhà quá kém và lối đá của M.U tỏ ra cực kỳ đơn điệu khi họ chỉ chăm chăm đưa bóng ra biên rồi tạt vào. M.U quá thiếu các kỹ thuật gia, những cầu thủ có khả năng đi bóng lắt léo và di chuyển không bóng thông minh để mở khoảng trống, tạo đột biến. Thế nên họ chơi như “đánh vật”, khổ sở, vất vả vô cùng.
Bị dẫn trước 0-2 rồi gỡ hòa 2-2 là minh chứng cho tinh thần thi đấu tuyệt vời? Thực tế chỉ đúng một phần bởi như đã nói 1 điểm may mắn mà M.U giành được là nhờ nỗ lực và những khoảnh khắc tỏa sáng của vài cá nhân như Pogba, Young và Jesse Lingard chứ không phải bắt nguồn từ sự trỗi dậy về tinh thần hay sự cải thiện trong lối chơi của cả một tập thể.
Mourinho có lỗi, hoang mang và đầy căng thẳng
Không thể nói M.U đá tệ thế này là hoàn toàn do lỗi của các cầu thủ mà Jose Mourinho cũng mắc lỗi không nhẹ chút nào. Màn trình diễn kém cỏi của Mkhitaryan sau khi được tung vào sân khẳng định lại lần nữa là Mourinho đã thực hiện một thương vụ sai lầm.
Quyết định tiếp tục giữ lại Ibrahimovic trong mùa này, để Ibra đá chính trước Burnley rồi lại buộc phải thay Ibra ngay sau giờ nghỉ cho thấy Mourinho đã tính sai (với việc giữ lại Ibra) và thử nghiệm thất bại (buộc phải thay ra sau giờ nghỉ). Mourinho không bao giờ nhận lỗi về mình. Như thường thấy, ông luôn tìm ra đối tượng để chỉ trích, lúc thì là trọng tài, lúc thì do cầu thủ M.U, lúc lại đổ tại lịch đấu quá dày đặc…
Nhưng thực tế mà ai cũng thấy là M.U thời gian gần đây tấn công thì kém hiệu quả hơn mà phòng ngự cũng kém chắc chắn hơn. Họ thua Man City không chỉ về điểm số mà thua luôn cả về lối chơi, về tính giải trí và mức độ cống hiến cho khán giả. Mourinho thực sự đang chịu áp lực khủng khiếp và có cảm giác chính ông cũng không còn niềm tin ở bản thân. Man City quá ổn định, chiến thắng liên tiếp trong khi M.U liên tục mất điểm, gặp quá nhiều vấn đề nhân sự và càng lúc càng bị City nới rộng khoảng cách.
Mourinho thì lúc nào cũng tự hào kiểu gì đội bóng của tôi cũng vô địch ở mùa thứ 2. Nhưng đến giờ thì có lẽ chính ông cũng không dám tin vào điều đó dù ông nổi tiếng là tự tin đến mức ngạo mạn. Sự căng thẳng đang được đẩy lên đến mức cao trào còn cảm giác hoang mang xâm chiếm suy nghĩ của Mourinho. Viễn cảnh u ám nhãn tiền có thể thúc đẩy ông tính chuyện rời Old Trafford cuối mùa này.
Theo TTVN