Số phận của người cầm quả bóng giúp ĐT Việt Nam vô địch AFF nghiệt ngã theo cách không ai ngờ.
Phút thứ 90 +3 trận chung kết lượt về AFF Suzuki Cup 2008 giữa Đội tuyển Việt Nam (ĐTVN) với ĐT Thái Lan trên sân Mỹ Đình, khi Thái Lan đang dẫn 1-0, và khi hàng triệu triệu con tim Việt Nam đang lo lắng tột cùng thì bất ngờ thay từ quả đá phạt bên mép trái, Minh Phương cứa một đường chuyền hình vòng cung, để Công Vinh ở phía trong lắc đầu, đưa bóng vào góc lưới.
Toàn bộ BHL và các cầu thủ Thái Lan chết lặng. Ngược lại, 4 vạn khán giả ngồi chật kín sân Mỹ Đình hạnh phúc đến rơi nước mắt. 1-1, trận đấu khép lại ngay ở thời điểm ấy, và ĐTVN chính thức lên vua Đông Nam Á (ĐNA) (vì lượt đi đã thắng 2-1) trong một kịch bản nghẹt thở đến không tưởng. Ở cái khoảnh khắc lịch sử ấy, cả một SVĐ sôi lên với từng bước chân chiến thắng của các cầu thủ Việt Nam. Tất cả đều đổ dồn chú ý về phía HLV Calisto – người đang hò hét vì hạnh phúc, về phía Tấn Tài – người đã ngất lịm đi vì khóc nấc quá nhiều, rồi về phía Tài Em, Công Vinh, Việt Thắng – những người đang cầm lá cờ đỏ sao vàng chạy vòng quanh SVĐ.
Ít ai để ý đến một chi tiết: Ông trọng tài chính Abdul Basir người Singapore đã lặng lẽ cầm quả bóng lịch sử mà Công Vinh vừa đánh đầu, tiến vào đường hầm sân Mỹ Đình. Theo luật, ông phải nộp quả bóng cho BTC trận đấu, và thường thì những quả bóng trong những trận chung kết như thế này sau đó thường được cất giữ một cách nâng niu, trân trọng. Tuy nhiên, chỉ đi được một đoạn thì Abdul Basir đã bị chặn lại bởi một người đàn ông nhỏ thó, nhưng lại có một ánh nhìn quắc thước. Rất từ tốn nhưng cũng rất quyền lực, người đàn ông này ấn vào tay Abdul một quả bóng giống hệt như quả bóng của trận chung kết rồi bảo: “Hãy đưa quả bóng thật cho tôi”.
Người đàn ông ấy tên là Nazari, người Malaysia, cũng là người làm nhiệm vụ giám sát trọng tài trận chung kết. Nazari vốn là một nhân vật đầy quyền lực trong giới trọng tài ĐNA. Thời cầm còi, Nazari nổi tiếng là một trọng tài nghiêm nghị, luôn bắt các trận đấu quan trọng ở SEA Games và Tiger Cup (tiền thân của AFF cup bây giờ). Sau khi treo còi, Nazari trở thành giảng viên trọng tài FIFA, và là một trong hiếm hoi những trọng tài châu Á sang cả châu Âu lẫn Nam Mĩ giảng bài. Thế nên trước yêu cầu của Nazari, ông trọng tài người Singapore, Abdul Basir đã ngay lập tức vâng lời. Chỉ đợi có thế, Nazari cầm quả bóng lịch sử rút nhanh khỏi sân Mỹ Đình.
Nazari đã làm gì với quả bóng lịch sử của chúng ta?
Rời sân Mỹ Đình, Nazari lặng lẽ về khách sạn Horizon trên đường Cát Linh. Lúc ấy là tầm 12h đêm, nhưng vẫn có một người đợi sẵn Nazari ở khách sạn. Người đó là Trương Thế Toàn – một cái tên nổi đình nổi đám trong giới cầm còi Việt Nam ở cuối những năm 90 của thế kỷ XX.
Trương Thế Toàn gắn với rất nhiều sự kiện đặc biệt của bóng đá nước nhà thời điểm ấy, từ những sự kiện vui, như việc ông là trọng tài Việt Nam duy nhất từng tham dự VCK Olympic Athen năm 2004 tại Hy Lạp , cho đến những sự kiện buồn, như việc ông từng bị các cầu thủ Vĩnh Long rượt đánh ở giải VĐQG năm 1997. Trải qua tất cả những sự kiện vui – buồn, Trương Thế Toàn chứng tỏ rõ mình là một trọng tài bản lĩnh, cũng đồng thời là một trọng tài Việt Nam hiếm hoi có những mối quan hệ thân mật với giới cầm còi ĐNA. Tiếc là vì bị cáo buộc tham gia đường dây các trọng tài nhận tiền hối lộ mà năm 2007, Trương Thế Toàn đã bị xử 24 tháng tù treo, và đã đau đớn giã từ nghiệp cầm còi từ đó.
Câu hỏi đặt ra: Đã xa lánh thế giới trọng tài sau một bản án cuộc đời, vậy Trương Thế Toàn đến khách sạn Horizon để gặp Nazari với mục đích gì? Thật ra giới cầm còi Việt Nam ít người biết giữa Trương Thế Toàn với Nazari có mối quan hệ cực kỳ thân thiết. Chung kết Tiger Cup 2000 trên đất Thái Lan, khi Nazari điều khiển trận đấu cuối cùng trong sự nghiệp của mình thì Trương Thế Toàn đã đóng vai trò giám biên. Và năm 2007, khi Trương Thế Toàn nhận án tù treo thì từ Malaysia, Nazari luôn điện thoại hỏi thăm, động viên người “đàn em” thân thiết.
Vậy nên khi hay tin Nazari sang Việt Nam làm giám sát trọng tài trận chung kết lượt về AFF Cup 2008, Trương Thế Toàn đã lập tức bắt liên lạc. Sáng ngày diễn ra trận chung kết, Toàn và Nazari đã ăn sáng với nhau ở khách sạn Horizon, và sau bữa ăn, Nazari đã bảo: “Buổi tối sau trận đấu, cậu trở lại đây nhé, tôi sẽ làm mọi cách để tặng cậu một món quà đặc biệt”.
Cả ngày hôm đó, Toàn thấp thỏm chờ đợi xem món quà đặc biệt rốt cuộc là gì. Và khi những thấp thỏm được giải tỏa, khi thấy Nazari từ từ lấy ra quả bóng của trận chung kết lịch sử đưa cho mình – quả bóng mà ông ta đã láu lỉnh đánh tráo từ tay ông trọng tài Singapore thì Toàn hạnh phúc đến ngỡ ngàng.
Tới đây, sự tham gia của Nazari trong câu chuyện về quả bóng của trận chung kết coi như xong. Tuy nhiên có một chi tiết liên quan tới số phận đặc biệt của ông trọng tài người Malaysia, đó là sau khi rời Việt Nam 1 tháng, ông đã đột quỵ, rồi không may qua đời trên đất Tây Ban Nha. Và như thế, trận Việt Nam – Thái Lan cũng chính là trận đấu cuối cùng Nazari làm nhiệm vụ trên cõi đời này.